• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Cap3 Confessions

Góc tâm sự, chia sẻ đến mọi người

  • Home
  • Confessions
  • E-Learning
  • Y tế
  • Privacy Policy
  • Show Search
Hide Search

Mình viết những dòng này khi lòng đã chạm đến đáy của sự mỏi mệt

admin · May 4, 2025 · Leave a Comment

37293: Mình viết những dòng này khi lòng đã chạm đến đáy của sự mỏi mệt. Có lẽ đây không phải là một lời tạm biệt – mình không dám chắc – nhưng nó là tiếng gọi cuối cùng từ một đứa con gái đã kiệt sức vì gánh vác quá nhiều thứ không thuộc về mình.

Mình năm nay 27 tuổi. Mình đang sống một mình, xoay xở từng đồng từ một chiếc xe nước nhỏ vì mình vừa nghỉ việc. Mình ở tỉnh lẻ lại không có bằng cấp nên việc tìm việc rất khó Nghe có vẻ dễ thương phải không? Nhưng sự thật là, mỗi ly nước đó gần như không mang lại lợi nhuận. Mình vẫn gồng gánh để tiếp tục, không phải vì tham vọng làm giàu, mà vì đó là cách duy nhất hiện tại để mình tồn tại.

Mình đang nợ 1 vài khoản khá lớn so với mình lúc này : Mình vay F* và góp mỗi tháng 2tr5 nhưng chỉ còn hai tháng nữa thôi lầ xong, Vay Nhanh bên app 1tr5/ tháng nhưng cũng chỉ 3 tháng là xong, và những khoản nợ lặt vặt khác.Với nhiều người khoản nợ đó là không đáng kể,nhưng với mình đây đang thực sự là 1 con số khổng lồ,

Thu nhập một tháng của mình chỉ khoảng 3 triệu. Trừ chi phí nhà, ăn uống, mặt bằng và chi trả nguyên liệu, thuốc vì sức khỏe của mình không tot gần như không còn gì. Nhưng mệt mỏi nhất không nằm ở tiền

Mẹ mình – người đáng lẽ phải là nơi mình có thể ngả vào – lại là cơn bão lớn nhất trong đời. Mẹ kiểm soát từng hơi thở mình, từng quyết định mình đưa ra, và không bao giờ tin mình có thể sống tử tế mà không làm sai. Mẹ phủ nhận tất cả nỗ lực, khiến mình lúc nào cũng cảm thấy mình là gánh nặng, là đứa vô dụng. Mình từng chịu đựng cả bạo lực, cả những lời nói làm mình muốn biến mất khỏi thế giới này.

See also  36965: Cô gái 30 tuổi

Mẹ mình từng vỡ nợ. Mình không nói điều này để trách mẹ – mà chỉ để mọi người hiểu vì sao mình luôn sống trong cảm giác lúc nào cũng phải gồng lên. Sau khi mẹ làm ăn thua lỗ, chính mình là người phải đứng ra xoay xở, gánh vác, tìm đủ cách để lo cho mẹ, dù lúc đó mình chỉ vừa mới học xong cấp 3. Mình không có cơ hội học đại học, không có bước đệm, không có khoảng thời gian để thở. Từ lúc 18 tuổi, mình đã phải lao ra đời như một người lớn thực thụ – mà chẳng ai dạy mình cách làm người lớn cả.

Thế nhưng, mẹ vẫn luôn không hài lòng. Mẹ nói mình *é0, chê mình không xinh đẹp, không giỏi giang. Mẹ muốn mình phải thật xuất sắc – phải giỏi như con nhà người ta, phải đẹp để “nở mày nở mặt”, phải sống sao cho người ngoài không có gì để chê trách.

Mình nghe mẹ nói mà chỉ muốn gào lên: “Con đã cố lắm rồi.”

Nhưng gào cũng không ai nghe, nên mình đành im.

Làm sao để vừa bươn chải kiếm sống, vừa phải đẹp, vừa phải giỏi, vừa phải làm mẹ hài lòng, trong khi mình còn không đủ tiền để chăm sóc chính mình? Mình đã không còn tuổi trẻ để mơ mộng, không còn cơ hội để dừng lại học hành. Mình chỉ còn một thân một mình, và một trái tim trầy xước đến mức không biết còn lành lại được không.

See also  37039: Chồng con khỏe mạnh là mình đã thấy hạnh phúc rồi…

Mình từng có rất nhiều ý định 44 – từ rất, rất nhiều năm về trước. Đó không phải là một phút yếu lòng hay nhất thời, mà là những ngày đêm kéo dài, khi mọi thứ xung quanh đều tối đen và lạnh lẽo. Đến mức mình từng chọn sẵn nơi ra đi, sắp xếp mọi chuyện hậu sự trong đầu một cách cẩn thận, bình tĩnh đến rợn người.

Có một lần, cách đây rất lâu rồi, mình vô tình kể điều đó cho một người lạ. Họ không nói gì nhiều, chỉ gửi lại một câu: “Cảm ơn vì bạn vẫn ở lại và chưa làm điều đó.” Câu nói đó… kỳ lạ thay, lại là sợi dây mảnh nhất mà kéo mình quay lại bờ. Mình tự nhủ: thôi thì ráng thêm chút nữa, chỉ cần mình lao đầu vào làm việc, làm thật nhiều, thật chăm – thì mấy suy nghĩ đó sẽ biến mất.

Nhưng không, các bạn ạ. Không phải cứ bận rộn là hết đau. Dù sau này mình có thể kiếm được tiền, sống ổn hơn, thì cái suy nghĩ đó vẫn ở đó, lặng lẽ như một bóng ma – chỉ chờ mình yếu lòng là nó lại thì thầm: “Thôi nghỉ đi, mệt quá rồi…”

Bây giờ mình nghỉ việc, mình trống trơn. Cảm giác từ không có gì, rồi có được một chút, rồi mất hết – nó không chỉ là hụt hẫng. Nó như có ai đó đang lấy cái que chọc vào tim, xoáy từng vòng.

See also  Gì chứ xin tiền của vợ cũng có thú vui riêng mà em?

Nhiều khi vì quá áp lực, mình cáu gắt, mình khó ở. Mẹ mình bảo: “Lúc có tiền thì vênh váo tự đắc, giờ hết tiền mới khổ.”

Nhưng mình thề – mình chưa từng như vậy.

Mình chưa bao giờ tiêu xài cho bản thân, chưa từng bỏ mặc mẹ.

Lúc có tiền, mình dốc hết cho mẹ, cho gia đình – dù biết mẹ từng vỡ nợ, từng trốn nợ, nhưng mình chưa để mẹ phải sống thiếu thốn bất kỳ điều gì.

Giờ đây, khi kinh tế cạn kiệt, mình bán cả vàng để xoay xở, để tồn tại… thì mẹ mình than ngắn thở dài, nhìn mình bằng ánh mắt khiến mình cảm thấy mình là một thất bại. Một đứa con vô dụng.

Giờ đây mình có ý định 44 vì quá bế tắc. Mình đang chìm trong nợ nần, cuộc sống bế tắc và áp lực từ nhiều phía. Mình ngồi đây viết những dòng này khi chỉ còn 15k trong túi. Mình còn có ý định đi Cam để trả nợ và để trốn tránh cuộc sống quá bế tắc này dù mình biết rất rõ rằng có thể sẽ không có ngày trở về. Mình biết đây là những ý ddijnh rất ngu ngốc nhưng mình cũng không biết phải làm gì khác, mình thật sự kiệt sức.

Facebook Comments

Filed Under: Confessions

Reader Interactions

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Primary Sidebar




Recent Comments

  1. 37135: Nhà nước hay doanh nghiệp…. – Cap3 Confessions on 37127: “Vào Nhà nước cho ổn định” mà chẳng thấy ổn định
  2. 37115: Ngoại tình có gì thú vị vậy? – Cap3 Confessions on 37105: Thế nào là ngoại tình trong tư tưởng?

Archives

Categories

  • Confessions

Gửi Confessions

Email: [email protected]

Quảng cáo

Blue Spirulina – Siêu Thực Phẩm Xanh Cho Sức Khỏe Và Sắc Đẹp

Blue Spirulina – Siêu Thực Phẩm Xanh Cho Sức Khỏe Và Sắc Đẹp

Tags

baby three Bạo lực gia đình Bố Chồng Bố Mẹ Chồng bố mẹ vợ chia tay Chùa Hà kết hôn ly hôn mai mối Mẹ Chồng Ngoại tình người gia trưởng người nghèo người thứ 3 người thứ ba người yêu cũ nyc Nàng dâu phi công thất nghiệp trầm cảm trầm cảm sau sinh Tình yêu Vợ chồng đào mỏ độc thân

Copyright © 2025 · Cap3 Confessions By Hairstyles