36878: Không hiểu bạn nữ ấy đã trải qua những gì…
Chuyện của mình ngắn gọn như này. Mình đang tán 1 bạn kém mình 2 tuổi, mình thì làm về mảng quảng cáo, về mạng xã hội, còn bạn ấy là cựu sinh viên NEU, đang làm về xuất nhập khẩu. Mình 26, bạn ấy 24 chúng mình cùng quê.
Valentine vừa rồi, chúng mình cùng về quê nên cũng có hẹn nhau đi chơi ở quê, lúc gặp bạn ấy mình cũng tặng hoa, tặng socola rất bài bản…bạn ấy có thấy mình mang cặp laptop mình cũng nói là vì tính chất công việc nên lúc nào cũng phải mang theo…2 đứa ăn xong thì đi dạo, nói chung là đi cũng lâu, hơn 1 tiếng…đến 9h hơn thì sếp mình gọi:
– Alo, có online ko thế? Em đăng cho anh bài viết này đi.
– Ôi anh ơi em bận lắm! Ko đc đâu anh!
– Ko đc là ko đc thế nào, nay bảo anh mày ở nhà cơ mà, ko lấy máy tính ra mà đăng bài, mày trực phải chịu trách nhiệm chứ?
– Vâng vậy để em tính.
Xong cũng tính là lúc đó mở máy tính lên, kết nối điện thoại rồi download xong up lên trang nhưng ko, video đó nặng 1,2gb , nghĩa là download về và up lên sẽ mất 1 thời gian khá lâu. Mình có đi thêm 1 đoạn nữa thì đen cái cái khu đó lại ko có quán café nào (định vào café nhờ wifi) mà toàn nhà nghỉ, hiệu thuốc, quán ăn, mà ở quê thì quán ăn kiếm đâu wifi, hiệu thuốc thì chậm mà ko có chỗ ngồi nên mình quay ra:
– Em ơi, bây giờ anh với em vào nhà nghỉ, xong em chờ anh làm việc 1 chút rồi mình đi tiếp hoặc anh đưa em về nhé.
– Anh bị do*? À? Lý do gì bảo em vào nhà nghỉ với anh?
– Thì sếp anh vừa gọi, đúng là nay anh phải trực lên bài các thứ nhưng anh lại đi với em, giờ xung quanh ko có quán café hay quán net, có thì ngồi thoải mái mà gấp quá…em thông cảm giúp anh.
– Thông cảm *éo gì, anh đừng có vớ vẩn, 1 là đưa em về, 2 là em tự về, ko có kiểu đùng cái đòi đi nhà nghỉ, xung quanh thì tối om?
Và cứ thế, 6 phút mình đứng giải thích, còn bạn ấy thì ko đồng ý…mà mình đang vội nữa, vì ko đăng kịp bài sẽ bị phạt tiền, mà phạt hợp đồng nên mình đỗ m* trước cái nhà nghỉ xong:
– THÔI ĐẤY, EM CHỜ THÌ CHỜ MÀ KO CHỜ THÌ ĐI VỀ, ANH KO YÊU CẦU EM LÊN PHÒNG VỚI ANH!
Bạn nữ chẳng nói chẳng rằng, xuống xe, gọi điện (đoạn này là gọi taxi), còn mình thì cũng ko còn gì để nói nên lên phòng làm việc (lúc đó có nhờ họ wifi mà họ ko cho bắt thuê phòng theo giờ) mà may mà còn phòng ấy…chắc ở quê ko như thành phố lúc nào cũng kín phòng…mình lúc đó cũng vội nên thôi kệ, lúc sau xuống thì bạn nhân viên cười “Chị ấy bắt taxi về rồi anh ơi!”. Mình liền gọi điện thì ko nghe, nhắn tin lại ko rep…đến hôm nay coi như mất hút, mà công mình tán 4 tháng, mua quà cáp, bao đi ăn đi chơi…tốn bao tiền, cuối cùng chỉ vì như vậy mà giải tán. À cái lúc cãi nhau, bạn ấy còn bảo “Thôi, anh đừng có bốc phét nữa, anh với sếp anh lại vẽ kịch bản với nhau đúng ko?”
Thề *éo thể cãi nổi, mệt mỏi… Ko hiểu bạn nữ ấy đã trải qua những gì…mà mất niềm tin như vậy. Thật sự mọi thứ nó đến với mình quá khớp, mà rủ đi nhà nghỉ có làm gì nhau đâu mà cứ nghĩ là làm việc xấu vậy, ủa chứ vào họp, vào làm việc ko đc à, nó chỉ là 1 địa điểm thôi mà chẳng qua gấp quá, vội quá thì phải vậy chứ đã ai làm gì đâu?
Facebook Comments