• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Cap3 Confessions

Góc tâm sự, chia sẻ đến mọi người

  • Home
  • Confessions
  • E-Learning
  • Y tế
  • Privacy Policy
  • Show Search
Hide Search

Tôi sinh ra, lớn lên trong gia đình bạo lực, nghèo, nợ nần

admin · August 26, 2025 · Leave a Comment

Tôi, một cô gái 18 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình toàn bạo lực, nghèo, nợ nần. Bố mẹ tôi là những người không có tri thức hay trình độ về một lĩnh vực nào trong cuộc sống, họ làm việc tự do, làm đâu ăn đấy. Bố tôi là người đàn ông gia trưởng, vũ phu, luôn áp đặt lên tôi một gánh nặng vô hình từ bé, dường như khi ông còn ở nhà, tôi luôn phải gồng gánh gánh nặng vô hình ấy, leo lên những vị trí mà ông muốn tôi đạt được. Đối với tôi, đó là một nỗi sợ. Mẹ tôi từng là người đàn bà lam lũ, chịu thương chịu khó, việc gì cũng làm chỉ cần có thể làm được nhưng luôn bị bố tôi chê bai, khinh miệt. Sống với một người đàn ông như thế mười mấy năm, ấy thế mà mẹ tôi vẫn chưa hiểu hẳn tính cách của bố tôi. Mâu thuẫn ngày càng nhiều, họ cãi nhau, đánh nhau nhiều đến mức một người con như tôi nhìn thấy bố đánh mẹ mình lại trở nên quen thuộc đến mức thản nhiên.

Rồi một ngày, bố tôi vướng vào lao lý, ông đi tù nhiều năm, cuộc sống mẹ con tôi khó khăn hơn rất nhiều, nhưng tôi lại thấy nhẹ nhõm hơn vì không phải gồng gánh leo lên những vị trí mà ông mong muốn, hoặc mẹ tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn vì không còn xuất hiện những trận đòn roi kinh khủng. Nói là nhẹ nhõm, nhưng chưa hẳn, những khó khăn dần dần đổ lên đầu mẹ tôi: Tiền học, tiền ăn, tiền điện nước, tiền lãi trả nợ… Đây không phải điều dễ dàng gì đối với bà, tôi thương bà rất nhiều nên suốt những năm tháng ấy, tôi không đòi hỏi bất cứ thứ gì ngoài tiền học. Còn với tôi, khi bố tôi đi vắng, ừ thì có nhẹ nhõm phần nào, nhưng những ước mơ của cô gái 18 tuổi dường như không có khả năng thực hiện. Tôi thu mình lại, ở trong căn phòng của mình mỗi ngày, không muốn ra ngoài hay tiếp xúc xã hội. Mẹ tôi không thể nuôi ước mơ của tôi, cũng như chính bản thân tôi phải từ bỏ ước mơ của mình.

Cánh cửa cấp 3 khép lại, 18 tuổi với những suy nghĩ non nớt, ngây dại… Nhưng không thể đi học. Tôi bước ra ngoài với công việc đầu tiên là làm công nhân cho một công ty điện tử. Dường như công việc đó không phù hợp với tôi.

See also  Anh rể mình và chị mình đã ly hôn hơn nửa năm

Vào một ngày nào đó trong lúc đi làm, tôi đã nghĩ đến chuyện lấy chồng, phải chăng đó là suy nghĩ nhất thời vì muốn thoát khỏi cái nghèo đói, cái khổ, cái nợ nần… Thế là tôi đã chọn lấy chồng ở tuổi 18. Tôi đã nghĩ về một cuộc sống vô lo vô nghĩ, một nghề nghiệp đàng hoàng kiếm ra tiền, và có thể giúp đỡ được mẹ tôi phần nào. Nhưng thực tế đã vả vào mặt tôi một cái thật đau. Tôi không hối hận với lựa chọn của mình, tôi chỉ hơi tiếc nuối… Tôi gả vào một gia đình không phải nghĩ đến nợ nần, nghèo đói. Nhưng lạ thay, ở trong ngôi nhà sung sướng vô lo vô nghĩ này lại khiến tôi cảm thấy ngột ngạt, dè chừng.

Ngôi nhà này có 3 thế hệ chung sống: Bố mẹ chồng, vợ chồng tôi, và con chúng tôi sau này. Ở chung đến nay là 6 tháng tôi đã nhìn ra tất cả mọi người sống theo lối sống ra sao và tôi thấy bản thân mình bị lạc lõng giữa lối sống như thế nào. Ngay cả chồng tôi – người duy nhất tôi quen trong nhà, cũng sống theo lối sống mà tôi cảm thấy không hợp. Lối sống gia trưởng, lạc hậu, bảo thủ. Có đôi lần tôi nghĩ, phải chăng tôi được gả về đây để trở thành một nơi duy trì nòi giống, một cỗ máy giải quyết nhu cầu và là một bà nội trợ làm tất cả mọi công việc trong nhà thay thế cho mẹ chồng tôi. Không công việc, không nghề nghiệp kiếm ra tiền, mọi thứ đều phụ thuộc vào chồng và gia đình nhà chồng. Tôi lấy chồng trong tay chỉ có 2 chỉ vàng mẹ đẻ tôi cho làm hồi môn ngoài ra tôi không có gì cả…

Thỉnh thoảng tôi cũng muốn đi chơi với bạn bè một chút, nhưng điều gì đó trong tôi níu tôi lại, và cũng hơi ngại vì tôi không có nổi một chiếc xe cho riêng mình, muốn đi thì phải mượn xe của mẹ chồng. Tôi tự nhủ sau này thứ đầu tiên tôi mua bằng tiền của chính tôi làm ra là một chiếc xe cho riêng mình. Tôi cũng không nhớ lần cuối cùng mình đi chơi với bạn là bao giờ nữa rồi…

See also  Mình là con gái, ra trường được một thời gian thì lấy chồng

Mỗi buổi sáng khi thức dậy, điều tôi làm là đi xuống nhà chào mẹ chồng, để bà biết là tôi đã dậy, nghe giống như điểm danh hằng ngày ấy nhỉ? Chồng tôi mỗi lần thấy tôi chưa xuống nhà, tôi nằm ì trong phòng cũng luôn mồm bảo tôi xuống nhà để “điểm danh”, nực cười quá phải không. Bầu bí, phòng thì trên tầng, xuống dưới nhà cũng không phải làm gì, vậy tại sao anh lại muốn tôi xuống nhà, chắc là muốn tôi xuống điểm danh cho mẹ chồng biết tôi đã ngủ dậy…

Chồng tôi có một công việc suôn sẻ, làm ra tiền, anh luôn mồm bảo muốn tích cóp sau này cho hai vợ chồng, nhưng tiền anh làm ra thì tôi không giữ, mẹ chồng tôi giữ. Nhiều lúc tôi thiết nghĩ, tôi không đáng để cầm tiền của anh hay sao? Tôi không đủ uy tín để anh đặt niềm tin hay sao? Anh lấy tôi làm vợ để làm gì?… Tôi suy nghĩ nhiều về vấn đề ấy lắm, nhưng dần dần sau hàng loạt những câu giải thích về vấn đề đó, tôi trở nên mặc kệ, tôi không còn quan tâm đến tiền của chồng nữa. Anh cho tôi tiền thì tôi xin, không cho tôi cũng không còn đòi hỏi. Nhưng sau này, khi tôi cũng làm ra tiền, liệu anh có bắt tôi đưa tiền cho mẹ chồng tôi cất với lí lẽ “2 vợ chồng tích cóp” không nhỉ? Tôi thấy buồn cười, vì nếu tôi tự giữ tiền mình làm ra thì chẳng phải tình cảm vợ chồng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều nhỉ.

Phụ nữ ai cũng muốn làm đẹp và có nhu cầu làm đẹp, nhưng tôi nhận ra mọi chuyện khác xa với suy nghĩ của tôi… Trước ngày sinh nhật tôi, tôi đã bày tỏ với chồng mình rằng tôi muốn anh dẫn tôi đi ăn trong quán ăn nào đó để tôi có cơ hội mặc một chiếc váy, trang điểm một chút lại cho xinh, vì vốn đã lâu rồi, từ khi bầu bí tôi bỏ bê bản thân khá nhiều. Tôi đã nói với anh về việc tôi sẽ trang điểm vào ngày sinh nhật để đi ăn với anh, thay vì vui khi thấy vợ mình làm đẹp, anh lại cáu gắt ch*i bới tôi, anh nói nếu tôi trang điểm tức là tôi không nghĩ cho con anh trong bụng… Tôi im lặng, dường như tôi cũng không còn muốn giải thích gì nữa, tôi bắt đầu nghĩ lại về những ấm ức giấu kín trong lòng mà cứ thế nước mắt tuôn ra. Phải chăng tôi đã sai?…

See also  Có bao giờ bạn đứng giữa lựa chọn bên tình, bên hiếu chưa?

Có một lần khiến tôi không bao giờ quên được cảm xúc của mình ngày hôm ấy, đó là một vết d** đâ* vào tim tôi. Hôm đấy gia đình chồng tôi ăn lẩu cá tầm, ăn xong tôi dọn dẹp, bố chồng nhìn tôi cầm đĩa cá tầm, ông nói với tôi những lời này: “Cá này trong này ăn suốt, có khi mày từ bé đến lớn bây giờ mới được ăn”. Tôi như ch*t lặng, tôi vẫn cố kìm nén ra dọn dẹp rửa đống bát đũa vừa ăn xong, vừa rửa bát tôi bất giác khóc như một đứa trẻ khi nghĩ về lời nói ấy, nhưng cũng chỉ khóc thầm, vì mình là người lớn rồi mà….!

Tuổi 18 với những suy nghĩ thật khó lý giải, một độ tuổi chưa đủ để làm người lớn, cũng chưa đủ để làm một người mẹ, một người vợ, một người đồng hành cùng chồng mình trên quãng đường đời. Tôi nghĩ lại về sự tự do làm điều mình thích lúc chưa lấy chồng, tôi nghĩ về những lời chào mỗi buổi với bố mẹ chồng mà chưa một lần làm với bố mẹ đẻ. Tôi thấy bản thân mình giả tạo, và thấy thương mẹ đẻ của tôi.

Đã có lần suy nghĩ ích kỷ hiện lên trong đầu tôi, nếu tôi không có bầu thì cuộc đời tôi có bắt đầu lại được không? Tôi không muốn ở trong căn nhà này, ở với một lối sống dè chừng và như được thương hại. Điều ấy đụng chạm đến lòng tự trọng của tôi.

Tôi muốn tự do!

Nhưng đứa bé trong bụng đã an ủi tôi nhiều phần, thấy nó đạp là lòng tôi lại nhẹ nhõm. Tôi nghĩ: “Thôi, con đủ ăn đủ mặc là mình vui rồi, cuộc sống mình hiện tại có lẽ mình vẫn chịu đựng được, phải chấp nhận với lựa chọn của mình.”

Những điều này tôi luôn giấu kín, luôn tỏ ra mình hạnh phúc, sung sướng với lựa chọn của mình, nhưng mọi thứ còn quá xa lạ với cô bé 18 tuổi như tôi..

Facebook Comments

Filed Under: Confessions

Reader Interactions

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Primary Sidebar




Archives

Categories

  • Confessions

Gửi Confessions

Email: [email protected]

Quảng cáo

Bột tảo xoắn Blue Spirulina hữu cơ Dragon Superfoods – siêu thực phẩm xanh hữu cơ mang đến lợi ích tuyệt vời cho sức khỏe, tăng cường sắc đẹp từ bên trong.

Blue Spirulina – Siêu Thực Phẩm Xanh Cho Sức Khỏe Và Sắc Đẹp

Tags

baby three báo hiếu bạn thân Bạo lực gia đình bất hiếu bỏ phố về quê Bố Chồng Bố Mẹ Chồng bố mẹ vợ cha mẹ chia tay Chùa Hà Gia đình kẻ thứ 3 kẻ thứ ba kết hôn ly hôn mai mối Mẹ Chồng Ngoại tình ngoại tình tư tưởng người gia trưởng người nghèo người thứ 3 người thứ ba người yêu cũ nyc Nàng dâu phi công Sống thử sợ vợ thất nghiệp tiểu tam trầm cảm trầm cảm sau sinh Tình yêu Vợ chồng đào mỏ độc thân

Copyright © 2025 · Cap3 Confessions By Hairstyles