• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar

Cap3 Confessions

Góc tâm sự, chia sẻ đến mọi người

  • Home
  • Confessions
  • E-Learning
  • Y tế
  • Privacy Policy
  • Show Search
Hide Search

Hôn nhân 8 năm, càng cố vun vén lại càng chẳng đi đến đâu

admin · May 23, 2025 · Leave a Comment

Cuộc sống sau hôn nhân 8 năm, càng cố vun vén lại càng chẳng đi đến đâu

Mình và chồng bằng tuổi, quen biết và đến với nhau hoàn toàn tự nhiên, tự nguyện. Chúng mình là bạn học cùng khóa cấp 3. Lúc quen và yêu, mình biết anh là một người hiền lành, ít nói, ngoan ngoãn, không chơi bời gì cả. Mãi đến khi học xong đại học 4 năm, ra trường đi làm 3-4 năm, chúng mình mới gặp lại nhau, và anh xin số điện thoại từ người quen chung của hai đứa.

Lúc đầu nói chuyện, mình cảm thấy không hợp, vì mình thích một người đàn ông có giọng nói ấm áp, biết cách nói chuyện. Nhưng giọng anh thì nghe đã thấy chán, tán tỉnh mà câu cú cứ lủng củng, chẳng đầu chẳng cuối. Lúc ấy, mình cũng thầm thích người khác, một người cũng thích mình nhưng vì công việc, một đứa ở Nam, một đứa ở Bắc, nên chỉ dừng lại ở việc ngày nào cũng nói chuyện tâm sự, chia sẻ mà không ai nói yêu.

Tới khi gặp chồng mình, ngày nào anh cũng tán tỉnh, nên mình xuôi xuôi, rồi cũng yêu lại. Khi gặp nhau, anh hiền lành, nhẹ nhàng, quan tâm, gia đình cũng gọi là ổn về kinh tế. Chúng mình yêu nhau nhưng gia đình chồng phản đối gay gắt, chê mình không có việc làm ổn định ý họ là phải vào nhà nước mới gọi là ổn định, trong khi lúc đó mình làm kế toán doanh nghiệp. Bố mẹ mình thì làm nông. Họ phản đối rất quyết liệt, nhưng chồng mình kiên quyết nên cuối cùng cũng xuôi.

See also  Đi làm được 1 tuần mà cứ bị mấy chị ở công ty vỗ mông

Mình mới về làm dâu thì bị soi từng chút một. Dù làm kế toán doanh nghiệp nhưng mình bán hàng online nên thu nhập cũng cao. Năm 2019-2020, có tháng mình kiếm 50-70 triệu đồng. Chồng mình thì ko được như vậy, chậm chạp, không có ý chí tiến thủ, học đại học dân lập nhưng ko chăm chỉ nên kiến thức không có mấy. Ở nhà phụ vợ bán hàng, lúc ấy thu nhập cao nên mình không để ý đến công việc của chồng.

Đến khi sinh bé thứ hai, việc buôn bán khó khăn hơn, mình nghỉ làm để ở nhà chăm con và kinh doanh. Chồng mình không xin được việc đúng với bằng cấp, cũng đi làm một vài nơi nhưng chậm chạp nên toàn bị cho nghỉ việc. Lúc này, mình bắt đầu thấy chồng kém cỏi. Nhưng nếu không thúc ép thì anh cũng không đi làm.

Buôn bán khó khăn hơn, mình xoay sang bán quần áo ở chợ, chiều về bán ở nhà. Vất vả lại thêm hai đứa con nhỏ, nên chồng cũng ở nhà. Đến khi con lớn, mình bảo chồng đi làm công ty thì anh đồng ý, nhưng bố mẹ chồng lại chửi mình, bảo mình bắt chồng đi làm, dụ chồng nghỉ ở nhà chơi. Mình chán nản cái suy nghĩ của gia đình chồng. Lúc nào cũng nghĩ rằng “làm vợ thì phải biết thu vén gia đình, kiếm tiền nhưng vẫn phải chăm sóc chồng con”, “không được đi suốt ngày” trong khi mình thực sự rất vất vả.

See also  37084: Hôm nay thật sự là một ngày rất buồn…

Chồng đi làm được hai năm thì nghỉ để chuyển hướng tương lai (cũng do mình sắp xếp). Mình muốn chồng đi nước ngoài, nhưng kiểu gì bố mẹ chồng cũng ngăn cản. Ông bà chỉ thích chồng mình chơi rảnh rỗi, chiều về ngồi chém gió với họ.

Cứ vậy, suốt 8 năm qua, mình là người gánh vác kinh tế gia đình, lo cho con cái. Chồng mình thì cứ vậy, ko chăm chỉ, sai thì làm, không sai thì ôm điện thoại chơi. Ăn uống xong không bao giờ dọn dẹp, bày bừa ra rồi để mình về dọn dẹp.

Nhiều lúc, mình cảm thấy như phải chăm thêm một đứa con vậy. Chồng còn không có ý chí tiến thủ, bị động trong mọi việc. Chuyện vợ chồng cũng chán chưa từng thấy, may ra một tháng được 2-3 lần, mà nhiều khi còn chẳng ra gì.

Sống với nhau cứ như hai người bạn cùng chăm con chung. Làm gì cũng qua loa, hời hợt, không đặt tâm vào, nên làm gì cũng thất bại. Cuối năm ngoái, chồng còn chơi gì đó trên TikTo* mất cả chục triệu. May mà mình phát hiện ra, làm ầm lên, nếu không thì chẳng biết con số còn tăng đến mức nào.

Nhiều khi, mình muốn giải thoát, muốn tự do, muốn có người sẻ chia, muốn được quan tâm yêu thương nhưng từ chồng thì không hề có. Cãi nhau cũng không bao giờ chủ động xin lỗi hay ôm vợ làm lành. Vì con, mình lại là người mở lời trước.

See also  Mình muốn được nghe từ mọi người để mình được tỉnh táo hơn

Mình động viên chồng cố gắng thay đổi để xây dựng gia đình, nhưng không thể thay đổi được bản tính của một người vừa vô tâm lại vừa dốt. Mình sống không có cảm xúc gì với chồng, thậm chí nhìn mặt anh còn thấy khó chịu. Mình không biết mình có thể chấp nhận cuộc sống như thế này đến bao giờ.

Những lúc như thế này, mình chỉ thấy bất lực, tủi thân, rồi lại nghĩ “Giá như ngày xưa mình đến với người cũ, thì giờ cuộc sống đã tốt đẹp hơn rồi…” Giờ mình chỉ nhìn hai đứa con để có động lực sống tiếp với chồng. Thật sự, mình không còn cảm giác yêu nữa.

Tất cả những gì mình mong muốn ở một người bạn đời, chồng mình đều không có…Cuộc sống hôn nhân 8 năm, thật mệt mỏi…

Facebook Comments

Filed Under: Confessions Tagged With: ly hôn

Reader Interactions

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Primary Sidebar




Archives

Categories

  • Confessions

Gửi Confessions

Email: [email protected]

Quảng cáo

Bột tảo xoắn Blue Spirulina hữu cơ Dragon Superfoods – siêu thực phẩm xanh hữu cơ mang đến lợi ích tuyệt vời cho sức khỏe, tăng cường sắc đẹp từ bên trong.

Blue Spirulina – Siêu Thực Phẩm Xanh Cho Sức Khỏe Và Sắc Đẹp

Tags

baby three bạn thân Bạo lực gia đình bỏ phố về quê Bố Chồng Bố Mẹ Chồng bố mẹ vợ chia tay Chùa Hà kẻ thứ 3 kẻ thứ ba kết hôn ly hôn mai mối Mẹ Chồng Ngoại tình ngoại tình tư tưởng người gia trưởng người nghèo người thứ 3 người thứ ba người yêu cũ nyc Nàng dâu phi công sợ vợ thất nghiệp tiểu tam trầm cảm trầm cảm sau sinh Tình yêu Vợ chồng đào mỏ độc thân

Copyright © 2025 · Cap3 Confessions By Hairstyles