37311: Chồng mình có người yêu rồi mọi người ạ…
Giờ đây, mình mới thấm thía câu nói: “Đàn ông khi không có gì trong tay sẽ chọn cô gái cùng mình chịu khổ, nhưng khi có tất cả, anh ta sẽ chọn cô gái mình yêu vì không muốn người ấy phải chịu khổ.”
Mình và chồng bằng tuổi, cùng học chung trường đại học. Ngày ấy, chính mình là người chủ động theo đuổi anh, rồi dần dần anh cũng đáp lại tình cảm của mình. Ra trường, chúng mình thành một đôi và tiến đến hôn nhân chỉ sau một năm.
Sau tám năm cùng nhau cố gắng, cùng vượt qua những khó khăn, giờ đây vợ chồng mình đã có nhà, có xe, có tiền tiết kiệm, và có một cậu con trai tám tuổi ngoan ngoãn. Chồng mình làm IT cho một công ty Nhật Bản với mức lương và thưởng rất cao.
Cuộc sống gia đình mình nhìn chung khá êm đềm. Anh là một người chồng, một người cha có trách nhiệm. Đi làm về nhà rất đúng giờ, ngày nghỉ và ngày lễ hầu như đều ở nhà chơi với con, làm hết việc nhà. Anh ít nói, đôi lúc lạnh lùng và có phần vô tâm với mình, nhưng mình vẫn chấp nhận được vì nghĩ rằng bản tính anh vốn dĩ đã như vậy.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu hôm đó mình không mượn laptop của anh để gửi mail cho sếp. Vô tình thấy tài khoản Zalo của anh vẫn chưa đăng xuất, mình đã đọc được những tin nhắn anh gửi cho một cô gái.
Mình sốc. Anh viết những lời yêu thương và quan tâm cô ấy—những lời mà suốt bao năm sống cùng nhau, anh chưa từng nói với mình.
Mình cố gắng giữ bình tĩnh, gọi anh xuống nói chuyện. Nhưng anh không có vẻ gì là hối hận hay xin mình tha thứ. Anh chỉ nói rằng anh yêu cô ấy, rằng cô ấy là người đầu tiên trong suốt 38 năm qua khiến anh có cảm xúc mãnh liệt như vậy. Anh còn xin mình đừng làm gì cô ấy, vì anh đã nói dối cô ấy rằng anh đã ly hôn. Cô ấy hoàn toàn không biết chuyện anh vẫn còn vợ con.
Anh xin lỗi mình, rồi bỏ mặc mình lại một mình với hàng ngàn nhát dao đâm vào tim. Mình tìm hiểu về cô gái đó. Cô ấy thua chồng mình tám tuổi, đã làm chung với anh suốt sáu năm và chính thức yêu nhau chỉ mới tám tháng.
Mình đã quyết định tìm gặp cô ấy. Đập vào mắt mình là một cô gái trẻ trung, năng động, khuôn mặt xinh đẹp, phong thái cuốn hút. Cô ấy có dáng vẻ đáng yêu, mũm mĩm, và trẻ hơn rất nhiều so với tuổi thật.
Sau khi mình giới thiệu rằng mình là vợ anh, cô ấy không quá bất ngờ. Nhưng khi nghe mình nói rằng hai người chưa hề ly hôn, mắt cô ấy đỏ hoe, nhưng không rơi nước mắt. Cô ấy gọi chồng mình ra và tát anh hai cái thật mạnh.
Cô ấy quay sang xin lỗi mình, nói rằng cô không ngờ bản thân đã vô tình gây ra nỗi đau cho một người phụ nữ khác. Cô ấy hứa sẽ không liên lạc với chồng mình nữa, nhưng vẫn phải tiếp tục làm việc chung vì cả hai đang tham gia cùng một dự án. Lạ lùng thay, mình lại có niềm tin vào cô gái này. Cách cô ấy nói chuyện rất lễ phép, đanh thép nhưng chừng mực.
Từ ngày đó, mình chọn tha thứ cho chồng vì mình còn yêu anh nhiều lắm. Nhưng anh thì không còn như trước nữa—anh lầm lì, ít nói hơn, người gầy đi trông thấy, ánh mắt vô hồn. Đêm ngủ, anh mơ và gọi tên cô ấy. Khi uống bia xỉn, anh đóng cửa ngồi một mình và khóc.
Hôm nay, khi dọn phòng, mình vô tình đọc được cuốn nhật ký của anh. Trong đó, anh viết rằng tâm hồn anh đã ch*t kể từ ngày cô gái ấy rời xa anh.
Mình đau lòng lắm, nhưng không biết phải làm sao. Mình vẫn yêu anh, vẫn không muốn buông tay, nhưng có lẽ tình cảm này đã quá mong manh.
Mọi người có thể cho mình lời khuyên không? Mình thật sự rất rối…
Facebook Comments