37127: “Vào Nhà nước cho ổn định” mà vào rồi thì chẳng thấy ổn định tí nào…
Hôm vừa rồi đọc được bài viết 1 bạn nói là nạn nhân của câu nói “Vào Nhà nước cho ổn định” chợt nhận ra bản thân mình cũng đang tình trạng giống bạn ấy, công thức chung cũng giống bạn ấy.
Mình thì sinh năm 93, K53 QTKD trường mình. Học xong mình cũng có 1 thời gian làm ở ngoài, hồi đó đi làm ổn lắm nhé, năm đầu ra trường lương trung bình khoảng 11tr, đến năm 2018 thì lương mình đã ~20tr…nhưng lần nào về quê cũng là bài ca của cả gia đình nào là con gái phải lấy chồng sớm, rồi làm Nhà nước cho ổn định, có cơ hội phát triển, công việc nhẹ nhàng, còn lo cho gia đình…v….v…
Có thời gian mình còn cảm thấy áp lực quá, ko muốn về nhà, cứ về là chuyện bạn trai, chồng con, công việc, xong bố mẹ, ông bà còn bảo là lớn rồi ko nghe lời bố mẹ, gia đình, tưởng thế là hay…
Cùng với thời điểm năm 2018 thì công ty mình làm có 1 vấn đề, đại loại ngắn gọn là thay 1 loạt người mới vào, mà toàn là con cháu anh em bạn bè của giám đốc dự án…nên mình thuộc vào danh sách cho nghỉ và điều chuyển, vì thấy bất công nên mình xin nghỉ luôn để làm việc khác, kiểu cái tôi lớn, ko làm cái này thì làm cái khác… thế rồi chẳng hiểu sao, lúc đang đi tìm việc khác lại nghĩ tới những lời bố mẹ nói kiểu mình làm thuê cho người ta, người ta thích thì đuổi, thích thì điều chuyển, ko ổn định…v…v… (ý là lật lại vấn đề bố mẹ và ông bà đã nói), rồi cũng muốn thử sức trong Nhà nước, cũng tính là nếu ở quê thi công chức thì ko phải lo việc ăn ở, ăn cơm nhà, ở nhà với bố mẹ, còn đc bố mẹ nấu cơm cho có nhiều thời gian làm việc khác…nên mình quyết định về quê theo lời bố mẹ, mà hồi ấy thì lại chưa có thi tuyển công chức chỗ mình làm nên làm lao động hợp đồng…
Làm được 2 năm thì đấy, bùng phát dịch, bố mẹ cũng nói là “may mà mình còn làm hợp đồng ở đây họ trả lương, chứ làm ngoài ai trả lương cho” lại thấy ừm cũng hợp lý…(à đợt đó là năm 2020 nhé).
Đến khi dịch đỡ, sang đầu năm 2022 thì có thi tuyển công chức, thì cũng thi, cũng có nhiều “Điều kiện” nên đỗ, đỗ vào ban đầu là hệ số 2,34, đến giờ là 2,67, thêm phụ cấp, thi thoảng người ta “Cảm ơn”, thi thoảng được sếp chia cho ít “quà” thì loanh quanh tháng 9tr…Thôi ở quê sống thế cũng đc, coi như chẳng ước mơ, chẳng yêu cầu, chẳng mong muốn gì, ngày đi làm, tối về nghỉ ngơi, sắp tới thì có vụ gì đầu tư kiếm thêm.
Đùng 1 cái, sáp nhập đơn vị hành chính, mình được ưu tiên chuyển đến 1 nơi cách nhà ~70km =)) kiểu nghe xong shock ẻ, lương thì thấp, làm thì xa, cuối cùng cứ bảo về quê làm cho ổn định giờ thì vậy…bố mẹ thì an ủi thôi cứ làm sau này sẽ cố gắng làm sao xin về gần nhà nhưng…
Dừng lại 1 chút, mình chợt nhận ra, suốt bao nhiêu năm qua cứ nói “Vào Nhà nước cho ổn định” mà vào rồi thì chẳng thấy ổn định tí nào đúng ko mọi người nhỉ? Sống thì giờ vẫn phụ thuộc bố mẹ, năm nay cũng 32 tuổi rồi chứ còn trẻ gì đâu, chồng con thì chưa có, công việc thì giờ chuyển đi cách nhà 70km, đến đó lại phải ở thuê, xong lương thì cũng thấp, giờ loanh quanh 9tr, lương còn chả bằng những năm mình đi làm hồi 2017-2018 (cũng gần chục năm trước rồi)…
Chợt nhận ra, mình có nên thoát khỏi vòng an toàn này ko mọi người nhỉ? Năm nay mình cũng 32, cũng chưa bạn trai, gia đình chồng con gì…ko biết bắt đầu lại hay tiếp tục cố gắng nữa…mà mình cũng tiếc nữa, tiếc 1 khoản bố mẹ đã lo cho mình, hồi ấy bố mẹ bảo coi như đó là khoản đầu tư vậy mà giờ…mình thấy lấn cấn, nói đúng hơn là hối hận quá…
Mình tự hỏi các bạn đang làm trong NN, nếu ko quan hệ, ko ô dù (à mà có ít), cũng ko tiền nong, môi trường thì hay bị dí, bị đì…các bạn làm thế nào để có động lực để tiếp tục? Chứ mình thân con gái, cũng thấy mệt mỏi rồi, bố mẹ thì dần cũng có tuổi, mình thì mãi vẫn chưa “ổn định”.
[…] này mình có đọc 02 câu chuyện vào Nhà nước cho ổn định: “Vào Nhà nước cho ổn định” mà chẳng thấy ổn định và Mình…là “Nạn nhân” của câu “Vào Nhà nước cho ổn định!” của 2 […]