37119: Hóa ra cảm giác trả nợ là như này…
Năm vừa rồi vừa ra trường, đi làm lương thử việc được 6tr, hết 3 tháng thử việc thì được trao đổi lại lương, chốt phương án 12tr lương cứng, nếu chạy dự án thì sẽ được thêm.
Với 12tr/1 tháng thì trừ hết các khoản như thuê trọ, gửi xe, điện nước,…1 số khoản bắt buộc phải trả thì cuộc sống cũng gọi là có dư dư 1 chút, có tiết kiệm để đi du lịch, mua sắm 1 chút đồ mình thích…
Nhưng 1 ngày đẹp trời gần Tết, mẹ báo nợ…1 khoản nợ hơn 1 tỷ, trước đó mẹ cũng dùng toàn bộ số tiền mẹ tiết kiệm được, mẹ có để trả nợ, cắm cả sổ đỏ vào ngân hàng, hết tiền rồi thì mới…cầu cứu mình và chị. Nhà thì có mỗi mẹ với 2 chị em gái, bố mình mất sớm, mình thì vừa ra trường, còn chị gái thì cũng mới đi lấy chồng, lúc lấy chồng cũng có được cho đồng nào đâu, chị cũng chẳng xin vì biết nhà cũng chẳng có gì mà, mẹ suốt bao năm đi làm nuôi 2 chị em ăn học đầy đủ là tốt lắm rồi, đòi hỏi gì đâu…Và đấy, thời gian mình đi học, chị đi lấy chồng mẹ buồn chán, ở nhà bị người ta dụ dỗ vào con đường cờ bạc từ năm 2021 (đợt dịch ấy mọi người) đến giờ, chỉ 3-4 năm mà nợ đến nỗi cắm cả sổ đỏ nhà, ko trả nổi phải cầu cứu 2 con…
2 chị em cũng ko còn cách nào khác, lại chia nhau khoản nợ, vì chị lớn hơn nên chị nhận 1 tháng sẽ gửi cho mẹ 9tr, mình là 6tr…tổng 2 chị em 15tr…để trả nợ giúp mẹ vì thật ra nhà cũng chẳng còn ai, còn mỗi mẹ thôi nên 2 chị em cũng cố gắng, động viên nhau trả giúp.
Từ ngày trả nợ giúp mẹ, mình như 1 con người khác, ăn uống, tiêu pha cái gì cũng phải tiết kiệm, vì thuê cũng đã 4tr, tiền linh tinh 1 tháng cũng thêm 2-3tr nữa (bao gồm cả điện nước ăn uống xăng xe) đã 6-7tr, còn lại là dồn về trả nợ cho mẹ…mà ở HN này cái gì cũng đắt đỏ, về quê thì lại chả có việc, ở HN còn có nhiều cơ hội, việc làm cũng đỡ và phù hợp hơn. Ăn chẳng dám ăn, mặc thì cũng chẳng dám mua thêm, thiếu mới đi mua, uống cũng chẳng dám uống, trước kia thèm cốc café, trà sữa, nước ép chắc mình cũng chẳng ngại nhưng giờ lúc nào cũng “Thôi về uống nước lọc cũng đc, đỡ béo”, “Thôi uống nước lọc đỡ hại sức khỏe”, “Uống cái đó nhiều đường lắm”,…v..v…trong đầu lúc nào cũng tự nhủ, tự động viên mình rằng…”À cái đó ko tốt, ko nên ăn/uống”, “Thôi mình về ăn cơm cũng đc”…
Từ nhỏ đến giờ, mình cũng chưa vay nợ ai, cũng chưa có cảm giác phải trả nợ…nhưng bây giờ mình đã hiểu cảm giác trả nợ là như nào…gác lại những ước mơ, những dự định mà cày cuốc trả nợ, chẳng biết bao giờ mới hết nhưng đến giờ mình vẫn chưa hết bất ngờ…nhiều đêm nằm lo nghĩ mai sẽ ăn gì, uống gì, làm gì để tiết kiệm hơn, để kiếm nhiều tiền hơn mà thức đến 3-4h sáng…Hóa ra cảm giác trả nợ là như này…
Facebook Comments