37090: Tâm sự của người từng bị n.y cũ combat vô mặt tới lần thứ 2 và sự thức tỉnh của cô gái :)))
Dạo này mình hay đọc được tin tức về chuyện baolucgiadinh, cụ thể là đàn ông động tay với vợ và con của họ còn phụ nữ thì bằng một lý do nào đó có thể là vì con cái, vì sợ mất mặt, vì sợ bị báo thù… mà không dám từ bỏ. Mình muốn chia sẻ một chút về trải nghiệm nhỏ của mình, mong rằng phụ nữ chúng ta sẽ biết tự bảo vệ bản thân mình trước những hành vi vô nhân đạo đó thay vì chờ người khác đến giúp.
Đầu tiên về gia đình mình, môi trường mình sinh ra và lớn lên. Ba mẹ mình quê cách nhau 250km, hồi xưa năm 1993 mẹ lấy ba được gọi là lấy chồng xa, nhưng đám cưới, xe hoa, rước dâu đủ đầy dù nhà nội mình không giàu có. Ba mẹ sinh mình sau đó 2 năm, và từ lúc mình nhận thức được đến bây giờ, ba chưa từng nặng lời với mẹ, chưa từng động đến tay chân, lâu lâu 2 người cãi nhau bể chén dĩa thì có nhưng ba vẫn là người tỉnh táo để kết thúc sự căng thẳng, đồng nghĩa với việc đó thì mẹ mình cũng rất tôn trọng ba.
Có lần mẹ nói với mình “ba mẹ thương nhau và thương con, gia đình yên ấm đầy đủ để sau này con nhìn vào mà có cuộc sống tốt hơn nữa”, và mình vẫn luôn tự hào về gia đình, tự hào về cách ba mẹ thương nhau và thương mình. Mãi đến sau này mình lớn lên, mới biết ba mẹ không có giấy ĐKKH, hộ khẩu nhà nội không có tên mẹ, mình hay hỏi hay chọc mẹ thì mẹ nói đùa “để lỡ ba có đánh mẹ thì xách cái quần chạy lẹ”. Cũng may là ba hông làm vậy chứ không chắc mình bị mẹ hốt đi về nhà ngoại lâu rồi (ba mẹ mình ko có đăng ký kết hôn vì lười làm, cái này mình chỉ nói riêng ba mẹ mình thôi chứ k nói chung cho mn – giấy ĐKKH với ba mẹ mình ko quan trọng).
Rồi mình cũng lớn, năm thứ 2 đại học sau khi kết thúc mối tình thời cấp 2 mình bắt đầu yêu đương một người mới, ban đầu bạn này rất thương mình (mình cảm thấy vậy), từ việc đi lại, đưa đón, ngày nào không có tiết học bạn qua nấu ăn cho mình và bạn chung phòng mình, mỗi lần cãi nhau hay mình đi về khuya bạn đều xuất hiện như “bảo vệ người tình nhỏ” :)), mình cảm thấy may mắn với đoạn tình cảm này. Có 1 chi tiết về bạn này là ba bạn thường xuyên nhậu và động tay động chân với mẹ, nên bạn không muốn trở thành người giống ba (cái này bạn tự kể cho mình khi mới quen nhau, và mình tin vào điều đó). Rồi đến nửa năm sau, tụi mình xảy ra tranh cãi và bạn đó combat vô mặt mình 1 cái trời giáng :))) mình kiểu “là sao ta? ý là vừa bị bồ oán,h á?”, xong bạn đó hối lỗi, quỳ xuống năn nỉ ôm ấp ỉ ôi hứa hẹn khong bao giờ có tái phạm bla bla… và dĩ nhiên mình cũng bỏ qua (đoạn này còn ng* ạ- xin lỗi ba mẹ rất nhiều huhu).
Sau đó thì số lần cãi vã xảy ra nhiều hơn, mình vừa học vừa làm thêm nên có thêm nhiều mối quan hệ, bạn bè và sự ghen tuông của bạn đó cũng được bộc lộ, mặc dù mình đi đâu, làm gì bạn đó 1 là đi chung, 2 là đứng đợi để đón về, và đỉnh điểm của sự bí bách cãi vã bạn đó qua tới phòng trọ mình ở để tranh cãi và khi cãi không lại mình vì vô lý thì lại o,,ánh mình lần 2 :)))) lại 1 cái t,attrời giáng. Kiểu lúc đó ông bà mách bảo gì đó mà mình đã gọi chủ nhà ra và đuổi bạn đó đi về, đêm đến bạn đó đứng ngoài đường gào thét tên mình không cho ai ngủ, nhưng trộm vía chủ nhà tốt bụng đã thông cảm cho mình và dặn mình cứ ở yên trong nhà nếu nó có làm gì quá đáng thì báo công an. Không hiểu sao lúc đó mình sáng suốt cực ý để thoát ra được mối tình kì quặc đó. Và chuyện gì tới cũng tới, mình đã kết thúc mỗi tình hơn 1 năm đó tại buổi tối hôm đó luôn. Mặc cho mọi sự làm phiền phía sau.
Nhưng mình chưa bao giờ mất niềm tin vào tình yêu cả, mình vẫn luôn tin vào những gì ba mẹ đã trải qua. Sau này mình quen biết và bắt đầu mối tình là chồng mình hiện tại, tụi mình có hơn 6 năm yêu nhau và 3 năm sau cưới tính đến hiện tại cùng 1 em bé đáng yêu. Mình và chồng có môi trường sống và lớn lên khá giống nhau. Thời gian bên nhau từ khi mới yêu tính đến hiện tại chồng mình thể hiện tình cảm 1 cách rất bình thường, không cầu kì, không vội vã, ngoài kia người ta yêu nhau kiểu gì thì mình cũng như vậy, cũng đón đưa, cũng quà cáp, cũng có lúc ko hiểu nhau, nhưng mọi thứ đều không đem lại tổn thương, có tranh chấp thì tháo gỡ nó, tôn trọng nhau, tôn trong gia đình, và tụi mình cưới nhau vì 2 đứa thực sự mong muốn về chung 1 nhà và sự đồng tình vui vẻ của ba mẹ 2 bên. Mình kể chồng mình nghe về ba mẹ mình, cách mà ba mẹ sống với nhau, cách mà ba mẹ nuôi dạy mình, mong muốn của mình cho gia đình nhỏ hiện tại và mình cảm nhận được sự tôn trọng trong cách mà chồng đối xử với mình cũng như gia đình ba mẹ mình.
Điều mình muốn chia sẻ ở đây chính là môi trường sống, một đứa trẻ bị tổn thương tại chính gia đình mình rất dễ bị lối mòn suy nghĩ đó ăn sâu vào tiềm thức, mình đã gặp nhiều trường hợp, kể cả bạn bè xung quanh mình. Cuộc sống là trải nghiệm, là bài học để chúng ta trưởng thành, biết dừng đúng lúc, biết bản thân là ai và cần gì. Mình cảm thấy bản thân may mắn vì được ba mẹ yêu thương, dạy dỗ, may mắn vì nhờ vào tình yêu hàng ngày của ba mẹ giúp mình vẫn tin rằng thế giới ngoài kia còn có người phù hợp và đối xử tốt với mình, nhờ vào sự dạy dỗ chia sẻ của ba mẹ giúp mình nhận ra rằng kẻ làm tổn thương mình 1 lần thì sẽ có lần 2, nếu không dừng lại thì còn vô số lần sau đó nữa, cơ thể này do ba mẹ ban cho lại để kẻ khác vùi dập (mình ngu 2 lần mong các bạn không như mình lần nào cả), giúp mình nhận ra rằng sự tôn trọng tối thiểu trong một mối quan hệ đó chính là kìm chế phần con lấn áp phần người.
Con gái dù có mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa nếu bị o,ánh cũng sẽ trở nên yếu đuối, bản thân phải luôn trong thế phòng thủ thì sao xứng đáng với tình yêu thương từ gia đình, vậy nên đừng vì những hứa treo trước miệng, lời ăn năn hối lỗi nhất thời, đừng vì những giọt nước mắt cá xấu sau khi xuống tay mà ngủi lòng tha thứ. Dù bạn là ai thì hãy nhớ luôn bảo vệ mình trước tiên.
Facebook Comments