37039: Có lẽ bây giờ chỉ cần nhìn thấy chồng con khỏe mạnh là mình đã thấy hạnh phúc rồi…
Chào mọi người, mình cựu sinh viên trường, K50, năm nay mình 35 (cả tuổi mụ là 36), chồng mình hơn mình 1 tuổi, K49…
1 ngày cuối tuần, tỉnh giấc thấy chồng mình cùng 2 con đang chơi đùa sau khi ăn bữa sáng:
– Em vừa ngủ dậy à?
Xong liền quay sang 2 con:
– Lêu lêu mẹ dậy muộn nhất nhà kìa 2 con!
Rồi cả 3 bố con cùng cười…mình chợt nhận ra, đây phải chăng là những giây phút hạnh phúc mình mong muốn bấy lâu nay sao…
Câu chuyện bắt đầu khi chúng mình còn là học sinh cấp 3, chúng mình cùng tỉnh nhưng anh ở huyện, mình ở thành phố, cả 2 gia đình đều nghèo, vì nghèo nên bố mẹ chúng mình đều động viên con cái phải học hành thật tốt, phải thật giỏi thì sau này mới tự lo được cho bản thân, lo cho gia đình sau này…chúng mình học chung trường chuyên thành phố, anh trên mình 1 khóa, sau đó thì cùng đỗ NEU, anh đỗ trước xong động viên mình thi vào. Cũng may ngày ấy học phí thấp + bố mình và bố anh đều là thương binh nên được miễn học phí (đóng tiền xong đến cuối năm đc cấp lại theo chế độ con thương binh) chứ nếu học phí tự chủ như bây giờ chắc chẳng dám mơ.
Vì quen nhau từ hồi cấp 3 nên khi mình đỗ đại học cái anh tỏ tình luôn, anh nói chỉ chờ mình đỗ đại học để tỏ tình, chứ sợ tỏ tình trước mình lại ko tập trung vào học.
Và từ ấy, 2 đứa cùng học, cùng đi làm thêm, cùng trải qua những ngày tháng khó khăn của sinh viên, đi học chung 1 chiếc xe đạp rồi đi về, cũng phải đi xe bus vì đi xe đạp ko kịp thời gian đi làm, rồi những kỉ niệm chiếc bánh mì cắt đôi, chiếc bánh bao anh nhường mình phần có trứng, anh phần còn lại, cốc nước mía, trà chanh, nước me uống chung…
Rồi chúng mình ra trường, đi làm…mình thì con gái nên cũng chỉ mong công việc ổn định, mình ban đầu ra trường lương 7tr, xong lên dần, lên dần, giờ thì cũng ~30-40tr/1 tháng, còn anh thì khác, anh thì có lộ trình rõ ràng, anh ko ngại khó khăn, thử thách, ko ngại đi xa…miễn sao kiếm đc tiền và ko phạm pháp vì anh có mục tiêu rất lớn là mua nhà, mua xe…anh nói muốn lo cho mình mọi thứ để mình có thể an tâm ổn định công việc, tập trung cho gia đình êm ấm…
Chúng mình cứ thế, năm mình 27, anh 28 thì chúng mình về chung 1 nhà và đến giờ đã có 2 cháu, đủ nếp đủ tẻ, về phần công việc thì anh buôn ba, kinh doanh đủ mọi sản phẩm, cứ cái gì bán được là anh đầu tư, tất nhiên anh cũng phải vừa làm vừa học hỏi kinh nghiệm, ban đầu còn lỗ sau dần dần lãi nhiều dần, nắm bắt sản phẩm trend rồi học những kinh nghiệm quảng cáo, sàn thương mại…anh ko phải xuất sắc nhưng anh cũng rất chăm chỉ, anh cũng rất cẩn thận, nhất là từ lúc 2 đứa lấy nhau, anh nói trước khi cưới anh có thể bạt mạng, làm mọi thứ được chứ sau khi có gia đình thì anh luôn chuẩn bị cho anh, cho gia đình 1 đường lui…
Tính đến năm 2021, chúng mình mới có căn nhà đầu tiên nhưng căn nhà ấy là gần 6 tỷ, trước anh từng đủ tiền mua nhà nhưng kiểu anh biết số tiền đó còn có thể đầu tư sinh lời nhiều hơn, rồi cũng chưa có nhu cầu có nhà nhưng năm 2021 mình sinh bé thứ 2, lúc đó anh mới rút hết tiền ra (năm đó cũng dịch nên anh ko đầu tư gì) rồi chốt mua nhà, xe thì mua trước đó phục vụ công việc.
Để có thành công như vậy, suốt 1 thời gian dài, mình phải tính đến 6-7 năm, anh thường xuyên thức khuya dậy sớm vì anh nói thời gian đêm và sáng sớm anh thường sẽ tập trung hơn, rồi cùng với đó là việc ăn uống, sinh hoạt ko điều độ, mình cũng nhắc anh nhiều là làm gì thì làm, cũng phải chú ý đến sức khỏe, có những thời gian anh kiếm 400-500tr/1 tháng (cũng 1 vài tháng thôi) nhưng đổi lại là những đợt 30-40 tiếng ko ngủ… anh nói thành công ko dành cho kẻ lười biếng…mặc dù mình khuyên rất nhiều.
Để rồi cách đây 1 năm, đi kiểm tra sức khỏe tổng quát vì lâu anh ko kiểm tra, cứ ốm đau là chỉ uống thuốc phát hiện ra anh bị K, cũng may anh là 1 người tích cực, anh nói là từ nghèo khó đến bây giờ, chưa cái gì là anh chưa trải qua nên anh sẽ cố gắng, vì gia đình, vì mình, vì các con mà sống tiếp, anh muốn thấy các con lớn lên từng ngày, đến khi các con đi học, đỗ đại học rồi “tự bước đi trên đôi chân của mình”, lúc đó anh mới yên lòng…
Và anh đã dừng việc đầu tư, kinh doanh…anh dành thời gian nhiều hơn cho sức khỏe của anh, cũng dành thời gian nhiều hơn cho gia đình. Đến giờ thu nhập ít hơn rất nhiều, 1 tháng 2 vợ chồng được khoảng 50-60M, tính ra có lúc = 1/10 ngày trước nhưng thật sự…chúng mình đổi lại những phút giây hạnh phúc. Sức khỏe anh dần tốt lên, anh cũng đỡ hơn rất nhiều, khỏe mạnh hơn, chịu khó chơi thể thao, chơi với các con, giúp việc nhà cùng vợ, mặc dù có bác giúp việc nhưng anh vẫn luôn dành thời gian cho gia đình.
Có những hôm trước khi đi ngủ, anh tâm sự với mình là anh cũng mệt rồi nhưng vì mình, vì con anh luôn cố gắng, nếu sau này anh có mệnh hệ gì, mong mình sẽ giúp anh hoàn thành những tâm nguyện còn dang dở…nghe anh nói thương anh lắm…
Giờ đây, có lẽ mình cũng chẳng mong cầu gì xa xôi, chẳng mong cầu gì giàu sang nữa, chỉ mong chồng khỏe mạnh, các con ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ…cả nhà có thời gian quây quần bên nhau sau 1 ngày làm việc, 1 ngày đi học, vậy là vui rồi!
Chẳng biết chia sẻ gì nữa vì viết đến đây cũng đã dài, mong các bạn làm gì thì làm, hãy nghĩ đến sức khỏe bản thân 1 chút vì có sức khỏe mới có tất cả, có thời gian dành cho gia đình, cho công việc…1 điều nữa là cũng cảm ơn ông trời vì đã cho chúng mình nên duyên, thành đôi vợ chồng! Cũng mong ông trời sẽ thương anh, giúp anh khỏe mạnh hơn để có những phút giây hạnh phúc bên gia đình, anh vất vả rất nhiều rồi…
Facebook Comments