37006: Hôm nay là ngày mà cuộc đời mình rẽ sang một hướng khác…
Mình cựu sinh viên trường, K55, vừa bước sang tuổi 30, một độ tuổi mà người ta thường nghĩ rằng mình công việc cũng đã ổn định, có những người còn có sự nghiệp vững chắc nhưng với mình, mọi thứ lại không như mong đợi.
Mình làm việc cho một công ty về trong lĩnh vực marketing. Mặc dù công việc cũng ko ổn định, nếu có nhiều dự án thì mình phải chạy liên tục nhưng có những tháng ít thì coi như ngồi chơi, chẳng có thu nhập tăng thêm nhưng mình luôn cố gắng trong công việc, tận dụng mọi cơ hội….Hiện tại mình có một gia đình nhỏ với vợ và đứa con trai mới chập chững biết đi. Mỗi ngày đi làm, mình đều mang trong mình trách nhiệm ko biết có ai như mình ko?
“Ko chỉ là kiếm tiền, mà còn là bảo vệ hạnh phúc của gia đình” vì mọi người biết đấy, cuộc sống đôi khi ko phải thực dụng mà phải thực tế, ở Hà Nội cái gì cũng phải tiêu đến tiền, cứ ra đường là tiền…cái gì cũng đắt đỏ…
Nhưng rồi, một buổi sáng đẹp trời, mình nhận được thông báo từ chính người đã hướng dẫn mình từ những ngày đầu vào công ty… Công ty gặp khó khăn tài chính và buộc phải cắt giảm nhân sự “Em sớm bàn giao công việc, công ty cắt giảm nhân sự, từ tuần sau em ko phải đi làm nữa…”. Mình không thể tin vào những gì mình nghe, mình thấy, mặc dù mình đã cố gắng rất nhiều, nhưng giờ đây, mình lại rơi vào tình cảnh thất nghiệp, thậm chí mình còn tự hỏi tại sao mình lại là người bị loại, có tranh luận, có nói qua nói lại nhưng rồi mình nhận ra…mình chỉ là người đi làm thuê, phải chấp nhận vì họ cũng gặp khó khăn, họ cũng đã giúp mình rất nhiều rồi. Cảm giác lúc đó là hụt hẫng và lo lắng tràn ngập trong lòng mình. Giờ phải làm sao? Mình còn chưa chuẩn bị gì? Giờ mình sẽ làm ở đâu, lương bao nhiêu? Làm sao mình có thể đối mặt với vợ và con trai khi không có công việc? Đi làm áp lực 1 thì lúc biết mình bị cho nghỉ áp lực 10…
Những ngày sau đó, mình chìm trong sự tuyệt vọng. Mình không dám nhìn thẳng vào mắt vợ, vì mình biết cô ấy đang kỳ vọng vào mình. Mình dành hàng giờ để tìm kiếm việc làm, gửi đi hàng chục, trăm đơn xin việc, nhưng mọi thứ đều trở nên vô vọng. Trong 1 thị trường lao động rất sôi động, có rất nhiều bạn trẻ ngoài kia năng động, có những ý tưởng mới mẻ, nhất là về ngành Marketing, nhân lực quá nhiều…
Cuộc sống gia đình mình sau đó bắt đầu căng thẳng. Mình thấy vợ lo lắng, đôi khi cô ấy không dám mua sắm những thứ cần thiết chỉ vì sợ mình sẽ cảm thấy tồi tệ hơn. Chưa bao giờ đi ăn mình phải nghĩ đến việc “Có nên gọi thêm quẩy hay ko?”, “Hay mang nước lọc từ nhà đi để đến đỡ phải uống trà đá”… kiểu luôn nghĩ để tiết kiệm mọi khoản tiền…
Và rồi cuối cùng mình cũng chấp nhân, quyết định không để bản thân mình gục ngã. Qua thời gian tìm kiếm, mình tìm thấy một công việc mới, không phải là công việc mơ ước, thậm chí nó còn ko phải ngành marketing nhưng đủ để lo cho gia đình, ít nhất là bước đầu. Quan trọng hơn là mình đã chứng minh được rằng mình có thể vượt qua khó khăn.
Mình học được rằng 1 điều thất nghiệp không phải là điểm kết thúc mà chỉ là một bước ngoặt trong cuộc sống.
Khi mình nhìn thấy nụ cười của vợ và con trai, mình hiểu rằng điều quý giá nhất không phải là công việc hay tiền bạc, mà là sức mạnh gia đình.
Chúng mình đã cùng nhau vượt qua thời gian khó khăn, và bây giờ, mình cảm thấy tự hào hơn bao giờ hết vì đã đứng dậy và tiếp tục tiến về phía trước.
Tương lai có thể khó khăn nhưng thôi! Bây giờ có việc là tốt rồi…
Facebook Comments