36967: Có nên bán nhà về ở trọ…
Mình và anh quen nhau qua mai mối. Khi đó mình chưa có 1 mảnh tình vắt vai dù đã 26 tuổi. Anh làm việc ở HN còn mình làm ở tỉnh.
Khi mới quen anh mình cũng không nghĩ ngợi gì xa xôi vì lúc đó mình vẫn còn mê chơi lắm nhưng dần dần nói chuyện thấy anh hợp tính và cũng nhiều lần anh chứng minh là anh nghiêm túc và thật lòng với mình (có hôm anh bỏ cả đám cưới của bạn thân để về quê gặp mình vì lúc đó mình muốn chia tay).
Quen nhau chưa được 1 năm thì bố mẹ 2 bên muốn tụi mình cưới. Mình cũng đồng ý dù hơi ngỡ ngàng vì cảm thấy nhanh quá. Mâu thuẫn bắt đầu từ đây, tuy là ở tỉnh nhưng nhà mình ở thành phố điều kiện kinh tế rất phát triển, bố mẹ mình muốn anh về quê mình vì anh từng học ở đây và có nhà người thân anh cũng ở đây nữa (do trước nhà anh khó khăn nên gửi nhà bác lo cho học, cũng định hướng là học xong bác anh xin cho làm ở đây vì bác anh cũng làm lớn). Bố mẹ mình sẽ lo chỗ làm việc cũng như nhà cửa chứ ko phải ở rể. Anh thì đồng ý nhưng bố mẹ anh với bà con dòng họ thì không. Họ nói là về quê mình thì như …. chui gầm chạng, phụ thuộc nọ kia. Họ nói mình về ở quê anh thì bố mẹ mình cũng đồng ý. Nhưng bố mẹ mình yêu cầu xin công việc và tạo chỗ ở chứ ko làm dâu. Nhưng họ nói ko lo được, về thì ở chung và làm vườn phụ bố mẹ chồng ( nhà chồng mình chuyên làm vườn và ở nông thôn).
Sau chuyện này mình không muốn tiếp tục với anh nữa nhưng anh nhất quyết muốn cưới và gia đình mình cũng quý anh nên mình lại xui theo. Anh bảo cưới xong mỗi đứa vẫn ở một nơi như cũ rồi từ từ anh kiếm đường về quê mình sau. Không biết anh bàn bạc với gđ như thế nào nhưng đám cưới vẫn diễn ra. Nhưng hôm rước dâu mẹ chồng mình không đi. Nói lý do là bận tiếp khách vì ở quê đãi sớm lắm nên phải có ng ở nhà. Hôm rước dâu về mẹ chồng mình có nói với mẹ mình 1 câu mà có lẽ mình nhớ đến suốt cuộc đời này “ đám cưới này là sai lầm nhất cuộc đời tôi”.
Mãi sau này mẹ mới nói cho mình biết. Mình tức giận, khóc lóc trách mẹ sao ko nói cho bố mình hoặc mình nghe. Nếu mẹ nói cho mình nghe lúc đó chắc chắn mình sẽ quậy tung cái đám cưới đó ko cưới xin gì nữa. Mẹ mình nói biết tính mình với bố nóng nên im lặng để mọi chuyện êm xuôi. Mình cũng nghe theo mẹ dù gì chuyện cũng xong rồi nên cho nó qua luôn. Cưới nhau về mình mới biết anh rất có hiếu và sống trách nhiệm. Và mẹ anh là người quyết định hết mọi chuyện trong nhà cũng như có ảnh hưởng rất lớn đến anh ( nhà anh có 2 anh em, anh trai ko chăm chỉ cho lắm mặc dù đã có vợ con nên mẹ anh kỳ vọng vào anh rất nhiều). 2 mẹ con hầu như ngày nào cũng gọi nói chuyện đến cả tiếng đồng hồ. Mình thấy anh áp lực từ nhiều phía nên quyết định lên HN cùng anh mặc bố mẹ phản đối vì nhà mình cũng có 2 chị em thôi nên bố mẹ muốn mình ở gần và cũng lo cho mình sợ mình khổ.
Đúng là cuộc sống có nhiều thứ vất vả vì lần đầu tiên mình phải ở trọ, phải bắt đầu công việc mới nhưng mình thấy hạnh phúc vì có anh. Anh rất vui và chăm sóc cho mình rất chu đáo. Mình thấy anh còn thương mình hơn cả lúc yêu. Được 6 tháng sau khi mình rời quê lên HN bố đi thăm mình ( trước đó ông giận nên không thèm đếm xỉa gì đến mặc dù ông rất thương mình), ông lên chỗ trọ mình ở ngồi được 30p rồi đi không nói gì nhiều. 2 hôm sau ông gọi cho mình bảo:
– Tụi mày coi cái chung cư gần đó ổn không rồi hỏi giá cả xem sao, bố cho tiền mua chứ ở trọ như vậy không ổn.
Mình hơi bất ngờ và có đùa với bố mình rằng:
– Tụi con mới cưới đây lỡ 2 vợ chồng bỏ nhau thì sao?
Bố mình bình thản nói
– Thì coi như tao đầu tư sai chỗ. Mà dù gì cũng chỉ mất phân nữa không mất trắng. Nên liệu mà sống với nhau cho tốt vào.
Mình thông báo cho chồng hay. Nhưng để chồng không tự ái thì mình nói chồng thông báo cho bố mẹ chồng hay, còn vợ chồng mình gom góp tiền cưới và tiết kiệm. Thiếu bao nhiêu bố mình cho vay. Sau khi thông báo với gđ xong thì nói với mình là mẹ anh nói mua nhà thì tự mua chứ nhà anh không có đồng nào. Mấy hôm sau mình nghe mẹ anh hỏi anh “ nhà ai đứng tên?” Anh nói 2 vợ chồng cưới rồi ai đứng tên mà không được. Khi đang làm thủ tục mua nhà thì mình nhận được 200 triệu từ ba mẹ chồng. Nên gom hết tiền của 2 vợ chồng + với bố mẹ chồng cho thì mình có 600 tr. Nhà mua 2,5 tỷ. Nên số còn lại bố mình cho. Nhưng mình nực cười là khi mua nhà xong 2 vợ chồng về quê thì mình mình nghe mẹ chồng mình đi khoe hết bà con dòng họ là nhà chồng góp tiền cho 2 vợ chồng mua nhà ( mà kiểu là nhà chồng giàu có cho tiền ấy). Mà ai hỏi cho bao nhiêu thì không nói. Còn chồng mình thì nói 2 vợ chồng rán làm để trả tiền cho nhà chồng mình vì ông bà phải cầm sổ đỏ. Xong suốt ngày anh nói là anh đâu có nhà, nhà này nhà em. Hôm trước mình bực quá nói lại” anh ở trọ có đóng tiền trọ không, ở trọ mà đứng tên sổ đỏ à?”.
Mình quen anh là vì tính cách, con người anh. Trước giờ không hề có suy nghĩ gì về tiền bạc ngay cả lúc cưới mình cũng không đòi hỏi gì. Giờ thấy anh nói vậy mình đau lòng quá. Thương cho bố mẹ mình đã hết lòng vì con cái. Mình thấy hối hận muốn bán luôn nhà đi về ở trọ như lúc trước. Mình đã sai rồi hay do mình suy nghĩ tiêu cực quá các bạn?
Facebook Comments