36927: Chồng mình có thể không hoàn hảo, nhưng chồng mình chỉ có 1
Mình và anh học cùng lớp đại học, vì học muộn nên a hơn mình 2 tuổi, mình 98, a 96. Những ngày đầu năm nhất, mình và a đơn thuần chỉ là những con người mới biết về nhau ở cái tên, rồi dần mình và a nói chuyện nhiều hơn, với mình a là 1 người “già trước tuổi” vì có lẽ do bươn chải sớm, a trầm tính, chững chạc, ít nói, điềm đạm và đặc biệt là học giỏi, k riêng với mình mà trong mắt tất cả các bạn học.
Rồi tụi mình có FB, Zalo của nhau, mình hay kể, than van với a về mọi thứ khi mình mới biết thế nào là Sài Gòn hoa lệ. Rồi a và mình cùng chơi chung 1 đám bạn, ai cũng cáp đôi, gì đến cũng đến, bọn mình chính thức quen nhau 1 ngày trước ngày đi học quân sự. Vào 1 đêm trong khu quân sự a bảo với mình “a chưa có gì, a cũng chỉ vừa làm vừa học để phụ mẹ, ba a mất sớm nên a phụ được mẹ bao nhiêu thì đỡ bấy nhiêu, nên bên a e sẽ rất thiệt thòi, a chỉ sợ e k chịu được”. R mình nói với a rằng từ nhỏ gia đình mình cũng k khá giả, mình cũng bươn chải như a nên mình k sợ, thế là tụi mình đi với nhau từ 2016 đến tháng 11.2018 thì mình có em bé, cũng là thời điểm chuẩn bị vào năm 3 đh, mình báo với a, chẳng những a k hề tỏ ra lo lắng, bối rối mà luôn là người trấn an, động viên mình dù mình biết a cũng đang lo lắng vì bọn mình vẫn còn đi học. Thế rồi, a xin với mẹ a ra ở trọ cùng bạn cho gần trường, vì nhà a ở quận 7, trường thì Tân Bình nên a bảo như vậy với mẹ nhưng thật ra là ở cùng mình, chúng mình thuê 1 căn trọ gần trường, rồi a bắt đầu đổi công việc, a xin vào 1 quán Kara của mẹ bạn thân a, sáng lên trường, chiều về đi làm đến 1 2h sáng, có hôm khách nhiều ở phải ở lại đến gần 3h, về ngủ 1 tẹo sáng lại lên trường, những hôm có bài báo cáo là a k ngủ, làm về r cùng mình làm báo cáo đến sáng chở mình lên trường, mắt a đỏ hoe, gương mặt phờ phạc nhưng chưa bao giờ than hay tỏ ra chán nản với mình. Trộm vía mình bầu k nghén, bụng cũng k to, trước đó mình làm ở 1 nhà hàng BBQ nên vẫn tiếp tục đi làm, mình và a cứ như thế đến khi bầu 8 tháng, mình cũng hoàn thành hết năm 3, rồi mình bảo với a là k thể cứ giấu 2 gia đình mãi vì trước sau cũng sẽ đến lúc phải nói, rồi a đưa mình về quê mình, mình nói với mẹ, mẹ sốc lắm nhưng mẹ hiểu bọn mình thương nhau ntn nên mẹ bảo a về thưa chuyện với mẹ a rồi sắp xếp 2 bên gđ gặp nhau. Thế là đám cưới diễn ra khi mình bầu 8 tháng, nhưng điều đặc biệt là bụng mình k quá to nên vẫn mặc được áo cưới, ngày đó mình thấy được nụ cười hớn hở của a, a lăn xăn tới lui để hoàn thành đám. Sau đám, a về lại SG vì còn đi làm, còn mình thì bảo lưu sau khi xong năm 3, 1 tháng sau tức là tháng 7 2019 mình sinh bé, mẹ mình k ngủ được ở viện vì có chứng tiền đình, chăm mình được 2 hôm thì mẹ đổ bệnh, thế là những ngày sau 1 mình a chăm mình, dìu dắt mình, chăm con, có đôi lúc mình thấy a ngủ gục nhưng chỉ cần mình gọi a lại bật dậy và nhẹ nhàng hỏi mình cần gì, kể cả những cái k sạch sẽ của phụ nữ mới sinh a cũng đều vệ sinh cho mình, rồi mình về nhà, ở cùng mình 2 hôm a lại về SG để học và làm, đều đặn a đều gửi tiền về cho mẹ con mình, động viên mình vì sợ mình tủi mà sinh bệnh.
Cứ như thế, khi bé 1 tuổi mình trở lại SG để hoàn thành chương trình học và làm, a lại đứng sau mình chỉ dạy mình học vì sau 1 năm mình dường như k còn nhớ kiến thức đã học, mình thực tập xong thì cũng là lúc có dịch Covid 19, mình lại phải về quê, còn a thì hoàn thành xong đh, vì chưa tìm được việc phù hợp với ngành học nên a làm điện lạnh, a2 của a là 1 thầu công trình điện lạnh cho các công trình lớn như bệnh viện, công ty, a lại rất giỏi trong nghề tay trái này, có những công trình a thay a2 để xem, lương a thời điểm đó có tháng gần 20tr nhưng r dịch đến, a kẹt lại công trình ở Vũng Tàu, mình ở quê, có lúc a gọi mình thấy a rướm nước mắt vì nhớ mình và con. Sau dịch mình trở lại SG tiếp tục học, cứ loay hoay làm với học nên mãi tháng 10.2023 mình mới 9 thức là 1 cử nhân đại học. Để đi được đến bục nhận bằng trước toàn trường là nhờ có 1 người chồng vừa là tiền tuyến, vừa là hậu phương, đồ án tốt nghiệp của mình cũng là nhờ có a hướng dẫn mình nên sửa lỗi sai ntn.
Thời điểm mình tốt nghiệp cũng là thời điểm a đã làm cho 1 Viện ngành môi trường, đúng với mong muốn sở thích của a và cũng là ngành bọn mình học, thời gian trôi tụi mình vẫn đồng hành như thế cho đến khi a được chuyển sang 1 bộ phận khác của Viện, lương a cũng khá hơn, tuy công việc có hơi áp lực nhưng mỗi ngày về nhà trên tay k là bánh tráng trộn thì cũng là cá viên, trà sữa, vì a biết mình thích ăn vặt hơn cơm.
Rồi tai nạn ập đến, giữa tháng 5.2024 mình bị tai nạn gãy xương sống phải nằm 1 chỗ 2 tháng, đến cả đi vệ sinh cũng k được đi, thế là mình trở thành gánh nặng của a khi sáng đi làm chiều về vệ sinh chăm mình ăn uống, mình thì tiêu cực khóc suốt, vậy mà a luôn cười, r làm trò, dù đi hay ở nhà a đều liên tục nói chuyện với mình vì sợ mình tiêu cực, sinh nhật năm 26t của mình a về nhà với áo quần k được gọn gàng vì hôm đó a đi thực địa bên ngoài, vậy mà trên tay là 1 ổ bánh kem, viết chữ mừng sinh nhật vợ yêu, r a hôn trán mình và chúc mình mau khoẻ, 2 tháng trôi qua mình có thể được đi lại để đi vệ sinh nhưng r vì nằm lâu mình bị teo cơ, a lại là đôi chân dìu dắt mình tập đi từng bước, vừa đi làm vừa thường cùng mình đi viện, mọi thứ được đền đáp khi đến tháng 12.2024 mình có thể chạy xe, có thể đi lại nhưng mình k đi làm được vì chẳng thể ngồi nổi 8 tiếng, cũng k còn vận động nặng được, mình buồn vì k thể đi làm nhưng a lại bảo a chưa từng muốn e đi làm, giờ công việc a đã ổn định k lẽ k thể nuôi e.
Đấy, chồng mình k là ai cả, k phải ông to mặt lớn, là 1 ng rất bình thường trong xã hội nhưng với mình chồng giống như 1 super man, 1 ngọn núi lớn che chắn tất cả cho mình. A vừa là chồng, là a, là bạn, là chồng chở che, là a để dạy mình những điều mình còn chưa hiểu, là bạn để mình thoải mái là 9 mình.
Trong hôn nhân, ắt sẽ có những lúc k thuận hoà, giận hờn, thậm chí là muốn dừng lại, nhưng chồng mình lại là người giữ lửa, dù trong hoàn cảnh nào, dù a đúng hay sai a vẫn luôn hạ mình. Nên mình chỉ mong là tất cả mn ai đã có gia đình hay ai đang yêu, có thể đối phương k thể hoàn hảo nhưng con ng k ai hoàn hảo nếu cứ mãi tìm 1 ng tốt hơn thì sẽ mãi là 1 vòng lặp, đặt cái tôi của mình xuống, nghĩ về lúc bắt đầu, nếu có thể hãy yêu thương nhau nhiều hơn vì cuộc sống sẽ k biết trước được ngày mai, trân trọng từng phút để sau sẽ k hối hận vì k từng cố gắng. Chúc cho tất cả mn đều sẽ viên mãn, cảm ơn vì đã để mắt đến câu chuyện của mình.
Facebook Comments