36874: Quả báo đến rõ ràng sau 11 năm…
Thật ra mình cũng đoán trước đc cái kết rồi nhưng phải đến bây giờ, mình mới thấy rõ ràng, đúng như những gì mình dự đoán!
Mình và n.y cũ là bạn cấp 2, cấp 3, đến năm nhất đại học thì bắt đầu yêu nhau. Trước đó mình tỏ tình 2 lần đều bị từ chối…
Ko biết các cặp đôi khác thế nào chứ trong suốt thời gian yêu, mình luôn cố gắng chiều n.y, dành những điều tốt đẹp nhất cho n.y…ví dụ như:
Sáng n.y đi học mà đi xe bus thấy mệt, mình còn qua tận nơi đón đưa đi học rồi mình mới vào học (mình học NEU, bạn ấy học HUBT). Ngày nào cũng vậy, dậy sớm, đánh răng rửa mặt tranh thủ ăn uống gì đó hoặc qua đón n.y đi ăn xong đi học, rồi mình mới quay về trường để vào tiết học, về cũng là mình đón về. Chưa kể đến việc đi ăn, đi chơi, đi uống nước, xem phim, mình bao tất, mặc dù sinh viên với nhau cũng chẳng có dư tiền đâu nhưng khi nào có tiền, đủ tiền là mình cũng mời hết.
Có 1 thời gian mình cũng đi làm thêm để kiếm thêm tiền tiêu, khi mình có lương chỉ hơn 1,5tr thôi nhưng mình cũng sẵn sàng đưa cho n.y 1tr để có thêm tiền tiêu vặt.
Thi thoảng n.y mình ốm mình cũng xin nghỉ để chăm n.y, thậm chí có những ngày n.y sốt nhập viện, mình còn bỏ cả học để chăm.
Mình ko nề hà bất kì chuyện gì, nắng, mưa, nếu n.y cần mình đưa đi đâu, ship đồ gì, mình đều cố gắng hoàn thành những việc mà n.y mình giao.
…Mình còn chăm chỉ đến nỗi thi thoảng qua phòng bạn gái để dọn dẹp, mua sẵn đồ ăn vặt để tủ lạnh, có gì ngon cũng mang sang…v…v…
Nói tóm lại thì thật sự là vai trò của bạn trai về mặt tinh thần, vật chất, mình đã dành nhũng điều tốt đẹp nhất rồi, giờ ngồi nghĩ lại có khi do mình cũng tốt quá nên n.y cũ mình ko nhận ra mà chỉ nghĩ đó là nhiệm vụ, nghĩa vụ của mình thôi.
Cho đến khi ra trường được 1 năm, n.y mình chính thức cắm sừng mình, ko vì lí do gì ngoài tiền, người kia hơn mình 4 tuổi nhưng người đó có tiền, có nhà, có xe, kiểu như đem đến cho n.y mình những khoảnh khắc, những cảm giác, những thứ thiên về mặt vật chất mà n.y mình chưa bao giờ có thể có được như mua 1 cái túi 5-6tr, mua cái đồng hồ cũng cả chục triệu, đổi điện thoại bù tiền hơn chục triệu, đi du lịch ko còn du lịch bụi, du lịch kiểu có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu mà mỗi lần đi 10-20-30tr/1 chuyến đi ngắn ngày…(hồi cách đây 10 năm thế là cũng nhiều) để rồi chúng mình chấm dứt, mình có níu kéo (nghĩ lại hồi ấy cũng nghĩ *éo hiểu sao người ta cắm sừng mình mình lại níu kéo), thật ra cũng do 1 phần mình cảm thấy tiếc tình yêu ấy, 1 phần cũng thấy mình đã cố gắng hết sức, vẫn có thể níu kéo nhưng ko, mình đã nhầm, thứ họ cần là tiền bạc, là vật chất, còn những gì mình đã hi sinh, đã cố gắng thì chẳng là gì cả.
Sau đó chỉ 1 năm, n.y cũ mình lấy chồng, mình nghĩ cũng đúng thôi, kèo thơm thì chốt sớm, còn mình, vì chán nản nên cứ thế tiếp tục học tập và làm việc, sau mình có học thêm bằng thạc sĩ và thêm văn bằng 2 trường ngoại ngữ, cùng với đó học cả các chứng chỉ liên quan đến công việc và cũng tập trung vào công việc, đến nỗi còn ko có thời gian yêu, cũng có người để ý nhưng mình lại ko dành thời gian đc cho họ dần dần họ cũng chán.
Rồi mình cũng tin 1 điều rằng, người như mình, luôn cố gắng đối xử tốt nhất với n.y thì sẽ tìm được 1 người cũng yêu thương mình như vậy, còn n.y cũ, sau này sẽ có 1 cái kết ko mấy tốt đẹp, tình yêu phát sinh từ tiền bạc, vật chất chắc chắn sẽ ko bền.
Để rồi đến giờ, sau 11 năm, mình đã chứng kiến đc toàn bộ cái kết…bản thân mình sau 11 năm thì đã có thành tựu nhất định, thu nhập ko phải đều nhưng có thời điểm mình cực kì phất, mình ko kể chi tiết nhưng có 1 thời điểm mình chuyên nhập hàng TQ về xong chạy quảng cáo (cái thời điểm chạy bùng tiền, chạy chiết khấu, rồi quảng cáo rẻ nữa), gần như nhập cái gì mới về là cũng bán được, chỉ là lãi ít hay nhiều, có làm hay ko thôi, sau này có tiền mình đầu từ BĐS, từ những mảnh đất ở quê chỉ vài trăm triệu giờ đến những căn shophouse, nhà đất cả chục tỷ. Nhà cửa, xe cộ đuề huề, vợ mình cũng ko phải dạng tầm thường, bố mẹ vợ cũng có điều kiện nhưng ban đầu xuất phát từ 2 bàn tay trắng, khi biết bản thân mình đã cố gắng, chăm chỉ học hành rồi cày cuốc công việc cũng đồng ý cho mình lấy vợ mình, chính ra cái BĐS ấy, là do vợ mình là chính, nhờ mối quan hệ, kinh nghiệm của gia đình, mối quan hệ bạn bè nên buôn bán, lướt sóng cũng lãi. Còn mình thì tập trung buôn bán thuần túy…mình cũng đã có 1 bé trai và 1 bé gái cách nhau 2 tuổi, vợ chồng mình cũng muốn đẻ con đẻ 1 lèo nuôi 1 lèo sau này tập trung công việc nữa…cuộc sống của mình hiện tại rất ổn về cả vật chất, lẫn tinh thần, nói vui đến thời điểm này mình về hưu sớm cũng đc nếu ko cần quá giàu có.
Còn về n.y cũ của mình, sau 11 năm, hiện tại thì đã li dị chồng, trước đó 1 thời gian dài thì kiểu ông ăn chả, bà ăn nem, chính cái tính nết ngày xưa…đã khiến cuộc hôn nhân đó tan vợ. Chồng thì có tiền nên lại đi cặp bồ, vợ (là n.y cũ mình) thấy vậy ban đầu cũng níu kéo nhưng ko thành, dần chán, thành ra cũng cặp người khác, sau đó ko thể ở với nhau nữa thì lại li dị, n.y cũ mình có quyền nuôi con nhưng cũng chẳng còn gì trong tay, vì nhà chồng khôn, nhà cửa xe cộ cho dùng nhưng ko cho sở hữu, đến lúc ra đi thì tay trắng, giờ thì ra ngoài 2 mẹ con thuê nhà, công việc cũng chẳng ổn định, nhiều người nói nhờ kiểu cặp người này người kia nên mới có tiền lo cho con cái, bản thân chứ ko đi làm thuê cũng chẳng có mấy đồng (à n.y cũ mình ngoại hình cũng ổn nhé). Vẫn cách sống cũ, dựa vào người khác nhưng lại nghĩ đó là nhiệm vụ của họ, lên mạng sống ảo kiểu phụ nữ độc lập tự chủ tự cường nhưng thật ra chẳng có gì, vẫn còn đi vay nợ rồi nay người này, mai người khác…
Và đó là cái kết sau 11 năm, mình viết ra cũng để nhắc nhở các bạn, dù là nam hay nữ làm bất kể việc gì, dù là chuyện tình cảm, hay tiền bạc, hay các mối quan hệ đừng vì cái lợi trước mắt, hay vì lợi ích của bản thân quá nhiều mà làm những điều sai trái, mình tin ông trời có mắt và quả báo sẽ đến, chỉ là sớm hay muộn thôi. Làm gì thì cũng hãy nghĩ đến hậu quả…
Nghĩ giờ đã hơn 10 năm, nhiều khi kệ cuộc sống ai người ấy lo, phúc ai người đó hưởng nhưng nhìn lại n.y cũ…mình vẫn thấy buồn cười :)) thôi cũng chịu thôi, biết làm thế nào :))
Facebook Comments