Bạn trai thì rất OK nhưng mẹ của bạn trai như này thì có ổn không mọi người ơi.
Mình vừa ra mắt mẹ của bạn trai nhưng mà lấn cấn lắm luôn, để mình kể mọi người nghe.
Mình năm nay 25, bạn trai mình 27, mình cựu sinh viên trường K60, yêu nhau đến giờ được 1 năm. Tối hôm qua mẹ anh có việc tranh thủ qua Hà Nội chơi…nên có ghé chỗ nhà anh thuê để ăn bữa cơm rồi nghỉ ngơi, cũng biết mình là bạn gái của anh rồi…
Khi mình đề xuất ra ngoài ăn. Anh có nói với mình là thôi mấy khi mẹ lên, mình chịu khó qua nấu cơm cùng với anh ăn ở nhà cho ấm cúng, mẹ anh thích thế chứ ko thích ra hàng. Ừm thôi thì mình cũng chiều, đi làm về sớm (thực ra công việc mình cũng bận, thường 6r 7h mới về nên hay ăn ngoài cùng bạn trai), xong mang đồ qua căn chung cư của bạn trai để nấu ăn, chúng mình ko sống thử đâu nha, thi thoảng mình qua chơi rồi nấu nướng, có khi nghỉ lại buổi trưa vì căn chung cư anh thuê lại gần chỗ mình làm… tiện dọn dẹp phòng, làm ít đồ ăn cho anh ăn…chứ chưa ở lại qua đêm ở đây bao giờ. Tính mình vậy, chưa cưới thì cũng ko nên…
Rồi quay lại câu chuyện trên, mình cũng vất vả xong công việc để về sớm, vòng qua chợ, đi chợ mua thịt, mua rau (bình thường cũng hay ăn ngoài nên ko có đồ sẵn, khi nào nấu thì phải đi chợ). Xong về thì cuối cùng có mỗi mình đứng nấu cơm, anh cũng đi làm về muộn mà cũng có đúng giờ đâu, xong mình nấu gần xong thì:
– Anh đón mẹ, chuẩn bị về tới nơi nhé, em chuẩn bị đi.
Ôi như sai vặt vậy…xong anh với mẹ anh lên đến nơi, mình cũng chuẩn bị gần xong rồi…
Ngồi nói chuyện giới thiệu cơ bản, thì mẹ anh cũng biết là mình thi thoảng qua dọn dẹp, hỏi:
– Thế cháu thi thoảng cũng qua dọn dẹp nhỉ?
– Dạ vâng.
Xong mẹ anh dùng ngón tay miết vào cái bàn, thấy có bụi bảo:
– Ừm vậy thì dọn cũng ko sạch lắm nhỉ!
Mình bị đứng hình mất mấy giây. Xong đến lúc ăn cơm, thì anh dọn giúp mình để mình ngồi nói chuyện với mẹ anh, mẹ anh thấy mâm cơm liền bảo:
– Cơm nước có thế này thôi à?
Mình thì ko hiểu “Thế này thôi à?” nghĩa là như nào, trứng đúc thịt, đậu sốt cà chua, thịt 3 chỉ luộc, canh cua + 1 ít cà mình mua ngoài chợ, từng ấy món mà có 3 người chẳng nhẽ thiếu à mọi người?
Mình thấy tình hình ko ổn nên thôi cứ im lặng ăn…ăn xong thì mẹ anh lấy tăm xỉa răng nhưng hỏi mỗi câu:
– Tăm đâu?
Mình vừa dạ vừa đưa cho mẹ anh, xong mẹ anh lại hỏi:
– Không phải tăm y tế à?
Mình còn ko hiểu tăm ý tế (lúc ấy) là gì? Là chỉ tăm hay là cái tăm nhựa….mình lại im lặng, mẹ anh lại hỏi:
– Thế giờ ai rửa bát? Ai pha trà? Hoa quả đâu.
Hỏi 1 lúc 3 ý như vậy, mình nói mình rửa bát, hoa quả thì nhờ anh gọt…nhưng cái lúc mình đứng rửa bát ấy, tự dưng thấy có gì đó tủi thân, nói thật là ở nhà bố mẹ mình có khi còn chưa phục vụ đến mức ấy.
Rửa bát xong thì cũng ra ngồi nói chuyện, mẹ anh bảo:
– 2 đứa muốn cưới thì cứ bảo bố mẹ cháu ra nói chuyện với bác xem tình hình như nào?
Ủa nói đúng như bề trên, mình tưởng là nhà trai phải qua hỏi chuyện nhà gái chứ nhỉ? Lúc ấy mình cũng chỉ vâng…xong nói chuyện thêm lúc thì mình xin về, mình ko tiếp nổi chuyện nữa.
Từ lúc ấy đến bây giờ, mình cứ nghĩ mãi…trên đường cứ suy nghĩ vu vơ, quẩn quanh xong vượt cả đèn đỏ lúc nào ko biết…
Bạn trai mình thì cũng rất OK, cũng tốt, hiền lành, nhưng mẹ anh như vậy…mình lại sợ câu chuyện mẹ chồng – nàng dâu ko có hồi kết. mặc dù biết sau này lấy nhau thì sống với anh…nhưng như vậy thì mệt mỏi lắm mọi người nhỉ?
Facebook Comments